
Câu chuyện về người mẹ nghị lực thay chồng làm trụ cột gia đình: 10 năm đi bắt ốc, nuôi chồng bệnh tật và 3 con ăn học tới nơi tới chốn
Từ 4h sáng, bà Nguyễn Thị Nhĩ (Nam Định) đã dậy để chuẩn bị cho hành trình mò cua bắt ốc kiếm tiền. Ngày nào cũng vậy, bà luôn phải cố gắng kiếm được một khoản tiền thì mới có thể an tâm được.
Bà Nguyễn Thị Nhĩ lấy chồng từ năm 1990. Hai vợ chồng của bà có với nhau 3 người con gái: cháu thứ nhất đã tốt nghiệp ra trường và đi làm ở Sài Gòn; con gái thứ 2 tốt nghiệp đại học thì kết hôn, còn cô gái út đang học lớp 10.
Chồng bà Nhĩ, trước đây thường làm nghề câu cá, đấu ao. Ông chính là nguồn thu nhập chính của cả gia đình. Thế nhưng sau 1 vụ tai nạn, tất cả mọi việc lớn nhỏ trong nhà đều dồn lên đôi vai bà Nhĩ.
Chồng bà nằm liệt giường vì tiểu cầu thấp, đầu óc lúc tỉnh lúc mê. Khi nằm viện phải truyền tới 4 bình máu mới tỉnh, ăn uống qua đường xông.
Trước đây, khi chồng bà chưa gặp biến cố thì 2 vợ chồng luôn com cóp làm ăn để nuôi các con ăn học. Ngày đó các con đi học đại học quá tốn kém, ngày nào bà cũng phải nghĩ cách làm gì để có tiền, nếu ngày nào không có đồng vào thì bà đứng ngồi không yên.
Mỗi ngày, từ 4h sáng bà Nhĩ lại dậy sớm chuẩn bị thức ăn và đồ đạc đi làm. 30 phút sau, bà Nhĩ lại leo lên chiếc xe máy quen thuộc ra đồng.
Công việc hằng ngày của bà 10 năm nay vẫn vậy, đó là đi bắt ốc. Những năm gần đây, ốc bưu vàng nhiều, có người thu mua nên cũng vì thế người trong xã cũng đi theo nghề này.
Những cánh đồng gần nhà giờ không còn những con lớn nữa, nếu muốn bắt được nhiều thì bà bà phải đi gần 100 cây số sang các huyện khác mới bắt đủ ốc mang về bán.
Theo bà Nhĩ chia sẻ, có những hôm bà phải đi vài cánh đồng mới bắt được 1 làn ốc, hoặc có những nơi có ốc thì lại toàn con nhỏ nên thương lái họ không mua.
Thế nhưng khó khăn thử thách vẫn chưa dừng ở đó, mới đây bà thấy trong người không khỏe, lần lữa mãi mới đi viện thăm khám. Bác sỹ kết luận bà bị hở van tim 3 lá. Bệnh này uống thuốc chẳng đỡ nhưng nếu muốn chữa dứt điểm hẳn thì phải có tiền. Vì thế bà đành phải vừa kết hợp uống thuốc, vừa đi làm.
Và rồi mỗi ngày của bà Nhĩ lại trôi qua như vậy, vừa chiến đấu với bệnh tật, vừa dậy từ 4h sáng đi bắt ốc, 12h trưa chở ốc về nhà, làm sạch cũng đến hết buổi chiều. Sau đó lại tranh thủ nấu cơm, làm việc đồng áng và việc nhà cũng đến tối kịt mới được nghỉ ngơi./.